Thứ Tư, 17 tháng 9, 2008

Random thoughts

Dạo này vừa bận vừa bí, chả có tinh thần blog gì nữa. Nói như bạn FR, (còn bạn FR nói như một người khác) có thể là vì những con sông đã cạn nguồn rồi.

Một blogger nổi tiếng hình như đã có nói/viết đại khái là, ngày xưa người ta cần phải có dao súng để cướp tiền, ngày nay những tên cướp chỉ cần cổ phần hóa, IPO và … bán cổ phiếu ra công chúng (VN ).

Bác Tề Phi viết entry A Nation in Debt, nói về cái gốc của cuộc khủng hoảng phố Wall bây giờ là do triết lý phát triển kinh tế dựa trên việc mang nợ_ một vấn đề đã được nói đến nhưng hầu như (đã) không nhiều người quan tâm. Nước Mỹ thực tế là một tên cướp táo tợn và lộng hành nhất _ khi có thể tiêu pha hoang phí và bán những khoản nợ của mình ra công chúng thế giới.

Vậy những ai đang bị cướp? Đó là những người bỏ tiền vào thị trường Mỹ và, cùng với những động thái mới nhất của FED, những người đóng thuế ở Mỹ.

Credit crisis không phải chỉ là khủng hoảng tín dụng, nó cần được hiểu là khủng hoảng lòng tin.

Tôi tự hỏi, Trung Quốc với nguồn dự trữ ngoại hối khổng lồ của mình sẽ hành động thế nào? Nếu giữ USD, họ lỗ.. Nếu bán USD để mua vàng chẳng hạn, họ sẽ làm giảm giá trị của phần USD trong kho dự trữ của mình thêm nữa. Họ đang là nạn nhân của một vụ cướp. Trừ phi họ đổ tiền dự trữ vào để mua tài sản của Mỹ. Nước Mỹ ngoài việc đang được quốc hữu hóa, có thể tương lai sẽ được Trung Quốc hóa.

Xem lại cái blog entry 1 năm trước về The Credit Crunch, bản chất vấn đề vẫn không thay đổi mặc dù bây giờ nó đã không còn mang tên khủng hoảng vay nợ nhà, mà chuyển thành khủng hoảng tài chính. Một năm sau nữa, liệu nó sẽ mang tên là khủng hoảng suy thoái kinh tế - xã hội?

Giữa những tin giật gân đảo điên này, sẽ thật boring nếu như mình biết sẽ luôn có 1 mái nhà để quay về, và một người để lắng nghe.

<