Thứ Tư, 10 tháng 12, 2008

Dưới gốc cây đại bồ đề

Hôm nay đang chạy xe trên đường thì tự dưng nhớ đến chuyện một năm trước hồi ở Bồ Đề Đạo Tràng do cô Linh kể.

Trước lúc tôi về, cô có tặng tôi một chiếc lá cô nhặt được dưới gốc cây Đại Bồ Đề, nơi Phật Thích Ca đạt đại ngộ. Cô nói cái cây này lạ lắm, cành lá um tùm vậy mà rất hiếm khi rụng chiếc lá nào. Không dễ gì mà nhặt được 1 cái lá rụng. Mỗi lần có gió lớn là nhiều người ngồi ở dưới gốc cây đều ngước lên để xem có cái lá nào rụng không, chỉ mong được may mắn lá rụng gần chỗ mình. Cô Linh nhờ ở đó lâu và cũng thường xuyên đến đền Mahabodhi vào sáng sớm nên mới có vài lá để dành.

Quả là một món quà quý giá. Mấy ngày tôi ở đó có bao giờ thấy cái lá nào rụng đâu. Trong khi xung quanh gốc cây lúc nào cũng có cả trăm người, tính luôn cả khuôn viên của đền thì số người ở đó nhiều khi tụ về trên cả ngàn người. Họ đến đó để ngồi thiền, để cầu nguyện, để nghe giảng đạo. Ai nấy cũng trang nghiêm, thành kính. Nếu lá có rụng thì có khi vào tay một người trong số đó ngay cả trước khi nó kịp chạm đất. Tôi nghĩ là dù có ở đó thêm cả tuần nữa thì cơ hội nhặt một chiếc lá của tôi cũng nhỏ nhoi vô cùng.

Bodhi tree leaf by metabrilliant.

Chợt thấy tức cười với cái hình ảnh đó.

Dưới gốc cây đại bồ đề. Hàng trăm Phật tử từ khắp nơi về hội tụ, tọa thiền. Một số ngước mắt nhìn lên mỗi khi có một cơn gió lớn.


5 nhận xét:

  1. Bác xin cái tem nha. Và xin cả chiếc lá luôn (đương nhiên, chỉ copy rồi save vào file "Ảnh đẹp" thôi).
    Cái entry này của Phát như một bài thơ văn xuôi vậy.
    Bác lại chợt nhớ một bài "thơ văn xuôi" trong chùm truyện cực ngắn "Những hình thêu trên lụa" của nhà văn Iran Bêhadin mà bác đã dịch gần 50 năm trước:
    TÍN NGƯỠNG
    Thuở bé, tôi thường nghe nói Đức Allah là đấng uy linh, mọi việc trên đời đều phải thể theo ý của Ngài. Ngay cả một chiếc lá bé bỏng cũng không thể lìa khỏi cành, nếu không được Allah cho phép.
    Một hôm, vừa trèo lên cây vả sau nhà để hái quả, trong đầu óc mê muội của tôi bỗng nảy ra mối hoài nghi. Tôi ngẫm nghĩ: Nếu Đức Allah quả là đấng uy linh và mọi việc trên đời đều phải thể theo ý của Ngài thì tôi không thể nào ngắt được chiếc lá mà tôi đang nắm trong tay. Nếu ngắt được thì mọi chuyện uy linh của Allah đều… láo toét cả.
    Tôi rụt rè nhón tay và ngắt một chiếc lá nhỏ. Chiếc lá lìa cành …
    Sợ hãi vì việc làm táo tợn của mình, tôi bụng bảo dạ: Chắc là Đức Allah ghét mình nên không muốn hiện lên đấy thôi.
    Ngượng ngùng, tôi trèo xuống.

    Trả lờiXóa
  2. Lá Bồ Đề giống hình trái tim, bác há! :)

    Trả lờiXóa
  3. @Bác Khốt & Daisy: Mở ngoặc là cái ảnh này copy từ trên net thôi. Ảnh chụp đã mất rồi. :D Đúng là lá của cây Đại Bồ Đề trông như hình trái tim, ngoài ra nó nhỏ hơn các lá cây bồ đề khác.

    Trả lờiXóa
  4. Thế cái lá đó giờ đâu mất tiêu rùi :-?

    Trả lờiXóa
  5. Vẫn còn giữ ở nhà ý.

    Trả lờiXóa