Thứ Hai, 3 tháng 7, 2006

Lấy là để cho




Lấy là để cho



Một mẫu tin đối với tôi đáng lẽ là động trời, thế nhưng không hiểu sao không hề được hai tờ báo online lớn tiếng Việt vnexpress và vietnamnet ngó ngàng đến.



Ngày 25/6/2006, hàng loạt tờ báo lớn trên thế giới  đưa tin: Warren Buffet, nhà tỷ phú lớn thứ hai trên thế giới, tuyên bố trao tặng phần lớn số tiền của mình cho tổ chức từ thiện Bill & Melinda Gates Foundation . Con người bị cho là "hà tiện"  bởi sống ở một ngôi nhà bài trí đơn giản, không có gì nổi trội so với láng giềng này đã quyết định dành 85% của số tài sản kếch sù 44 tỷ USD của mình để làm tròn tâm nguyện đúng như lời nói của mình 20 năm về trước.



Nếu bạn còn đang hình dung những con số đó nói lên điều gì thì hãy thử những gợi ý sau:

. Quỹ Bill & Melinda Gates Foundation (do tỷ phú số 1 Bill Gates sáng lập năm 2000)  hiện là quỹ phúc thiện lớn nhất thế giới với số tiền là 29.1 tỷ USD.

. Tổng giá trị hiện tại của tài sản mà Buffet cam kết cho quỹ khoảng 37 tỷ USD.

. GDP của Việt Nam năm 2005 : 43.75 tỷ USD

. Giá trị của công ty Apple: 48 tỷ USD.





Có lẽ ít ai có thể nghi ngờ về cái đầu lạnh của những nhà đầu tư thành công, nhất nhà đầu tư thành công nhất mọi thời đại này. Như ông trả lời trong cuộc phỏng vấn của tạp chí Fortune , lý do khiến ông quyết định chọn quỹ đầu tư của Bill Gates hoàn toàn là vì ông tin vào mục đích của quỹ, và tin là quỹ mình lập ra chưa chắc hiệu quả hơn quỹ của vợ chồng Bill. Hòan toàn không có tình cảm chi phối trong quyết định của mình, cũng không hề run tay khi ký quyết định đó như Ted Turner đã run lúc ký vào tấm séc từ thiện trị giá 1 tỷ USD.



Chuyện gì đang xảy ra ở đây? Một người mà những thủ đoạn cạnh tranh chà đạp lên đối thủ của công ty ông ta mang lại cho ông ta bao nhiêu hiềm ghét của thế giới (ít ra là trong thế giới IT) ngoài cái danh hiệu người giàu nhất địa cầu, lại là người lập ra quỹ từ thiện với mục tiêu tốt đẹp nhất- xóa bỏ sự không công bằng của xã hội, mang lại cho con người ở thế giới thứ ba cơ hội y tế và phát triển mà chính cái guồng máy tư bản giúp ông làm giàu đã hoàn toàn bỏ rơi (và chính phủ các nước thứ ba không đủ sức lo tới).



Người còn lại làm giàu từ những con tính rất chi ly, những % lợi nhuận ít ỏi, miệt mài bao nhiêu năm. Người nổi tiếng là keo kiệt và hầu như không chi tiền cho bất cứ tổ chức từ thiện nào (trừ quỹ ông lập ra gần đây) trong suốt bao nhiêu năm, lại làm một con tính khó tưởng tượng nhất - dành một con số % khổng lồ số tiền mình đã tạo được cả đời cho mục đích từ thiện.



Hầu hết chúng ta chia sẻ với nhau một giấc mơ đẹp - Một thế giới đại đồng trong đó mọi con người đều bình đẳng, được tôn trọng, được có những cơ hội ngang nhau. Một số ít xã hội trong chúng ta đã can đảm thử đi tìm con đường thực hiện giấc mơ đó. Nhưng sau cơn mộng, thế giới vẫn là như vậy- đầy bất công và đủ lý do để phàn nàn.



Nếu đã không thể thay đổi được nó, tại sao không lợi dụng những bất công đó để xóa bỏ phần nào bất công. Cũng như Bill, Warren, Carnegie, etc... đã làm. Trong cái rừng rậm mà luật lệ do những tên lãnh chúa lắm tiền quy định không có chỗ cho Robin Hood huyền thoại - cướp của người giàu để chia cho kẻ nghèo. Nhưng đẹp thay nó vẫn có những tên siêu tặc khác- tuy không đẹp bằng Robin Hood, nhưng có thật. Họ cướp của tất cả để chia cho kẻ nghèo.



Và bạn biết tôi thích gì nhất trong toàn bộ câu chuyện này không? - Warren thậm chí không cần cái quỹ đó phải thêm tên mình vào.

5 nhận xét:

  1. Có nhiều quan niệm khác nhau về sự bình đẳng. Kết cuộc hạnh phúc hay thương đau của một xã hội phụ thuộc khá nhiều vào quan niệm đó. Thử lấy một ví dụ như sau. Một người làm ra được một cái bánh ngon. mọi người đều them thuồng miếng bánh đó. Có người bảo rằng xã hội phải bình đẳng và yêu cầu người làm bánh phải chia miếng bánh đó cho mọi người. Có nhiều tình huống có thể xảy ra ở đây. Người làm bánh vui vẻ chia cho mọi người nếu anh ta thuộc týp người của công chúng. Trong trường hợp này không có gì đáng bàn. Trong xã hội số người như vậy có thể nói là thuộc hàng báu vật của quốc gia. Trong trường hợp anh ta không muốn chia, có nhiều kết cục có thể xảy ra tùy theo cách hành xử của mọi người
    Thứ nhất, vì mọi người đều muốn miếng bánh đó cho nên có thể Robin Hood sẽ xuất hiện. anh làm bánh có thể không mạnh bằng, nên phải ngoan ngoãn làm theo, có nghĩa là chia miếng bánh đó cho thằng Hood và cho mọi người. thế nhưng từ đó trở về sau, anh ta chẳng buồn làm bánh nữa. Lý do thì chắc không có gì khó hiểu. Kết cục là mọi người chỉ hưởng miếng bánh ngon được có một lần. Mình không nghĩ bình đẳng kiểu Robin Hood có gì hay ho.
    Thứ hai, có người thèm bánh nhưng anh ta không thể làm như Robin Hood được, hoặc là vì không thích hoặc là vì ốm đói quá mà đòi làm thằng Hood thì có ngày được máu chứ không được bánh. Vậy thì làm sao đây. Cách duy nhất là học làm bánh. Nếu như làm giỏi thì có thể làm ra nhiều đến nỗi ăn không hết và đem chia cho người khác. Kết cục không hẳn là mọi người đều có bánh ăn nhưng chắc chắn là có nhiều bánh hơn, và mọi người có nhiều khả năng ăn được bánh hơn.
    Điều thật mỉa mai là nếu xã hội càng bảo vệ anh làm bánh thì xã hội đó càng sản sinh ra nhiều anh làm bánh khác vì mọi người bắt buộc phải học làm bánh nếu muốn ăn bánh. Trong khi đó xã hội nào càng bênh vực cho quyền lợi của những ai không làm ra bánh thì càng ngày số người làm bánh càng ít.
    Những anh làm bánh như Bill và Warren luôn bị những người không làm ra bánh hăm he đòi bánh. Họ chính là những người cần được bảo vệ và biểu dương chứ không phải bị miệt thị. Họ là những người làm ra bánh. Xã hội cần có kiểu tiếp cận bình đẳng bằng cách biến mọi người thành người làm bánh thay vì cách tiếp cận thiển cận là ép người làm bánh chia bánh cho mọi người.

    Trả lờiXóa
  2. Tin nay co lau roi ma ! tu ngay 26.6
    http://www.vnexpress.net/Vietnam/Kinh-doanh/Quoc-te/2006/06/3B9EB390/
    http://vietnamnet.vn/thegioi/2006/06/584903/

    Trả lờiXóa
  3. Báo chí và truyền hình Vietnam đều có nói về điều này...

    Trả lờiXóa
  4. Hôm đấy viết cái này thì search mãi trên vnn lẫn vnexpress. Đợi đến một vài hôm cũng search không ra mà. Sau này thì search lại y cách cũ mà ra cái tin này, có điều ngày đưa tin thì rất sớm. Ặc ặc, chắc cái search engine trên hai trang đó nó bị trục trặc trong vài ngày. hehe.

    Trả lờiXóa
  5. Phát ơi,
    Bài của bạn (hy vọng là mình cùng lứa, mình sinh 1976) rất có chất lượng, suy nghĩ thấu đáo, thông tin nhiều chiều và liên tưởng thú vị.
    Trân trọng.

    Trả lờiXóa