Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2007

Chia vui với Bạn già !




07/01/2007
Hôm nay, một người bạn thân làm đám cưới.

Định chúc K vài câu, nhưng kô thể chen vào một chương trình tổ chức kín mít và chuyên nghiệp đến thế. (Biết sao được bây giờ thôi thì sửa bài phát biểu chuẩn bị sẳn rồi post lên blog chúc mừng vậy ). Lưng quay về phía sân khấu, tôi không thể dõi theo hai bạn giữa lọt thỏm bao nhiêu người đến chia vui. Thôi kệ hai bạn đó, hehe, cứ tận hưởng những giờ phút cụng ly bốp bốp, chọc đùa nghịch ngợm cùng với bạn bè lớp cũ. Hiếm khi có dịp gặp lại nhau mà. Sướng. Chắc K cũng chả bận lòng gì nhỉ? Bạn già bao lâu rồi còn gì. Quan tâm đến nhau đâu kể những lúc như thế này.

Chúng tôi học cùng lớp từ hồi vào cấp 3. Mãi đến năm lớp 11, tôi mới nghe 1 người bạn cũ học trường khác kể về K. Ặc ặc, kô ngờ bạn mình nổi tiếng đến thế, quá khứ oanh liệt đến thế mà mình có mắt như mù- giương mắt ếch ngắm phượng hoàng mà cứ ngỡ đó là chim cánh cụt. Ba năm trung học, thế mà kô có nhiều lắm kỷ niệm bởi đến tận sau này chúng tôi mới chơi thân với nhau mặc dù thỉnh thoảng mới có dịp gặp mặt. Tôi biết K thông minh, điều này thì bạn bè kô ai có thể nghi ngờ gì. K lại còn tinh tế và nhạy cảm nữa. Phải chăng vì vậy mà K manage sự thành đạt, tình bạn bè cũng như tận hưởng cuộc sống một cách dễ dàng và hài hòa tuyệt đến vậy?

Nói về sự thành đạt của bạn trong học tập và sự nghiệp có lẽ quá thừa, tôi chỉ muốn kể một chuyện nhỏ về một mảnh của phần "tận hưởng cuộc sống" mà tôi cũng có phần tham gia với K - chơi cầu lông. Trong danh sách dài dằng dặc những điều đáng tự hào của K lúc còn ở cấp 3, thì thể thao có lẽ nằm đâu đó gần cuối. Chúng tôi lập hội cầu lông khi K quay về làm ở VN, còn tụi Nh, N và tôi vừa tốt nghiệp hoặc còn học đại học. Đối với tôi lúc ấy, nó là một thú vui, còn với K, đó là một thú say mê nghiêm túc. Sau này, K quay lại Mel, chúng tôi thì mỗi người một hướng. K vẫn cố gắng duy trì bên ấy 1 hội cầu lông, lẫn tập chơi tennis, và cả bơi lội thường xuyên- một lối sống năng động, đầy tiếng cười và nhiều mồ hôi. Bây giờ gặp lại, tôi cá là cả lớp CL chắc kô có ai có thể sánh với K về sức bền và thể lực (đó là chưa bàn đến kỹ thuật cầu lông). Người ta bảo Sức khỏe là Thái độ sống- trong trường hợp này chắc khó có thể đúgn hơn được nữa. Chính thái độ tích cực ấy, cùng với tài năng và sự tinh tế của mình đã khiến K nhận được bao nhiêu món quà từ cuộc sống.

Và hôm nay, cuộc sống trao tặng cho bạn tôi một trong những món quà quý giá nhất. Tôi không biết H nhiều như tôi biết K, nhưng tôi tin là H cũng thật tuyệt vời, bởi vì cũng như K, H cũng được cuộc sống trao tặng một món quà tuyệt vời. Hai bạn không hẳn là một đôi trai tài gái sắc, , mà cả trai lẫn gái đều vẹn toàn cả tài lẫn sắc. hehe.

Lần tôi sang Mel cũng là lần đầu tôi được nghe bài hát "Bình yên". Trong xe bạn, tiếng TT Hà vang lên thật trong mà ấm "Như từ trong nhau lớn lên khôn lên cùng nhau". Ừ nhỉ, một trong những điều ngọt ngào nhất của tình bạn chẳng phải là cùng nhau lớn lên khôn lên, cùng nhau chia sẻ, động viên nhau khám phá cuộc sống sao? Và từ chỗ đứng khá xa, K ơi, P rất vui khi thấy bạn già của mình vẫn lớn lên mãi !

Xin chúc mừng hai bạn K&H. Cầu mong hai bạn mãi tiếp tục tận hưởng những hương vị ngọt ngào mà cuộc sống mang lại. Chúc cuộc sống hai bạn luôn hạnh phúc hơn và đầy hơn vì đã có người kia!


Hmm, công nghệ lăng xê của mình cũng khá ghê. K nhỉ !

10 nhận xét:

  1. Hôm nay 1 cô bạn rất thân của tớ cũng làm lễ ăn hỏi. Tớ cũng vừa gọi điện về chúc mừng... bố mẹ nó :))

    Trả lờiXóa
  2. hehheh, tui nè
    - cho đính chính cái vụ của Nhung 1 chút:Mấy bữa nay tui lo đám cưới cho em tui nên không lên mạng để chat với anh em bà con và đọc blog. CÒn lần cuối lên mạng là bữa trực ở bệnh viện, không lên mạng bằng YM được, phải dùng pg1.yahoo.com. nên khi tắt máy mà cái icon cũng khôgn tắt, thế là trong tình trạng bật sáng suốt thôi. Cái này Nhung không được hiểu lộn đó nhe.
    _ bữa nay rảnh rỗi lên mạng định vô blog chúc mừng K thì đọc được bài chúc của P mất rồi, mà công nhận P phải làm trong công ty chuyên tổ chức event hoặc làm PR hoặc cái gì đó tương tự. Bài ca ngợi của Phát rất hay và xúc động đó. CHúc mừng K nhé, chúc mừng hạnh phúc của 2 bạn. Tui nhớ hồi cấp 3 học chung với K ở trung tâm cô Đức, lúc đó có 1 câu nói của K dành cho tui mà tui nhớ mãi: "dục tốc là bất đạt", chả là lúc đó tui làm bài nhanh nhảu mà lại sai hoài, luyện thi chung với K và chấm bài với K mà quê quá chừng luôn. Câu nói đó tui mang suốt nhưng năm tháng sau này và cả khi đều trị bệnh nhân tui vẫn luôn nhớ câu nói đó của K đó, cám ơn bạn già nhiều lắm. hehheeh (dĩ nhiên là sẽ giảm cái sự dục tốc của mình rồi, thậm chí bệnh nhân gần "ngủm" rồi tui cũng vẫn bình tĩnh, từ từ...cháo nó mới nhừ, hehhehe). Còn cái vụ cầu lông thì tui và K cùng bắt đầu đi học nhưng bây giờ thằng chả vượt xa tui rồi, kiểu này phải kiếm thời gian luyện trở lại để thách đấu quá.
    thế nhé, chúc mừng bạn già thêm 1 lần nữa, mong 2 bạn có nhiều hạnh phúc và nhiều con nữa chứ nhỉ (tui khoái bạn bè nhiều con lắm, gặp ai tui cũng xúi đẻ đi,hehheheh:-D
    _

    Trả lờiXóa
  3. @Long: L chỉ được cái nói thẳng nói thật. hehe :D
    @Tít: "chúc mừng ... bố mẹ nó", nghe cứ như là một sự giải thoát cho 2 cụ. :))
    @Nhung:
    ặc ặc, nhớ hồi xưa cái gì N cũng phải cãi lại, phản đối lại, bây giờ đã gặp đúgn người trị rồi. Ngoan hết biết. :P Hôm qua tự nhiên thấy P làm chuyện tốt dễ sợ: vừa lăng xê miễn phí bạn già, vừa mớm cung cho Khoa kô chấp chuyện "quan tâm đến nhau đâu kể những lúc thế này" hehe, vừa tạo cơ hội cho N phủi bớt tội lỗi :P . Quả là công đức vô lượng, ặc ặc!
    @Khoa:
    Tui thực sự lo ngại cho bạn già. Chuyện gì xảy ra thế này? Sao chưa gì mà đã lang thang online sớm thế. kekeke.
    Mà P viết lên blog chỉ dùng ký tự K, H. Nhung cũng hưởng ứng y chang. Cái ảnh 2 người cũng quay lưng đi. Vậy mà bây giờ K xuất đầu lộ diện rồi, hay là tui cho ảnh 2 người quay mặt để bà con gần xa chiêm ngưỡng nhá. :D
    Quote:"bởi vì thấy mình quá đẹp".
    Trời ạ, phô quá. Có cần gì thì mớm cung cho P, P lăng xê tiếp, ai lại tự làm vậy bao giờ. haha

    Trả lờiXóa
  4. Nh close cái blog của Nh (bị F nói là chuyện private mà cứ viết linh tinh lên public, hehe) nên lên đây viết ké. Lần này không về dự đám cưới K được quả thật rất là tiếc. Trước giờ chỉ dự được mỗi cái đám cưới Kiều. Nhưng K là bạn thân mà không sắp xếp về được cũng thấy không phải lắm. An ủi ít nhiều là nghe P kể thế thì có hay không cũng không đến nỗi nào vì đông người và chương trình dày đặc quá, hahaha... (tội lỗi tội lỗi, tự bào chữa).
    Uh thì cũng công nhận với P là K sống điều độ hơn tụi mình. Hồi đó Nh bái sư cái khoản badminton trước K nhưng trình độ thì bây giờ thì hehehe... xấu hổ không dám nói. K có nguyên tắc sống khá hay mà ít nhiều Nh cũng học hỏi được và là người Nh hay tìm đến khi cần tư vấn. Nói ngắn gọn lại là bạn già có nhiều ưu điểm hơn khuyết điểm (và khuyết điểm thì không bàn trong bài post này, ai thắc mắc thì thảo luận riêng, hahaha...). Bạn già cũng kén chọn dữ lắm, mà may sao là kén chọn thế mà vẫn tìm được một bảo bối. H xinh đẹp, thông minh, hiểu ý người lại biết thông cảm, quả thật rất xứng đôi vừa lứa với bạn già. Chúc hai bạn mãi yêu thương và hạnh phúc bên nhau.

    Trả lờiXóa
  5. P ơi, không phải K online sớm đâu, mà là tranh thủ viết mấy dòng trước khi đi ngủ đó, hahaha... (đúng tiêu chí phải cãi lại một tí).
    Grrr... ai nói P là N ngoan ? Bánh ít đi thì bánh quy lại thôi, F nghe lời N 2,3 lần thì N cũng phải nghe lại 1 lần cho công bằng chứ, nói chung là N vẫn hơn, hahaha... (may quá he không đọc được tiếng Việt).
    K, N nghi ngờ K sướng run lên không phải vì đọc bài của P rồi, hahaha...
    Còn nữa, ai lớn thì lớn, N bảo đảm với K là P với Nam ko lớn nổi, 2 người đó suốt ngày như lão ngoan đồng, chỉ có già đi chứ không lớn lên, kiểu như là trái cây chín bằng khí đá đó(khí đá là C2H2 phải không nhỉ, tự nhiên quên mất).
    Mắc cười, hôm bữa N thấy Nam online in SMS, N chọc Nam bằng cách gởi cho 1 đống message, dễ mà, N gõ cóc cóc vài cái trên laptop, còn Nam thì nhận bằng điện thoại, hahaha... gởi cho cái inbox của Nam overload luôn. Thế là
    - từ hôm đó mà đi
    - Nh hỏi N không đáp
    - Nh cười N ngoảnh đi
    - Messenger N gởi
    - N cũng ignore luôn
    - Dù online ra đấy
    - Hahaha...
    Buồn cười quá không chịu nổi.

    Trả lờiXóa
  6. Bạn già,
    Đọc bài lăng xê của Phát thấy sướng run lên, ặc ặc, bởi vì thấy mình quá đẹp. Tự nhiên nhớ đến 1 truyện cười, trong đó có 1 ông định bán nhà, sau khi đọc bài quảng cáo nhà mình thì quyết định không bán nữa, vì đây chính là ngôi nhà mơ ước của mình.
    Cám ơn Phát về những lời chúc tốt đẹp. Tui thích nhất là 2 đoạn cuối. Cũng hy vọng là tất cả chúng ta đều lớn lên mãi mãi. Chúc Phát luôn hạnh phúc với cuộc sống.
    To Nhung: mấy lần vô blog của Nhung mà không thấy gì hết, tưởng là Nhung nghỉ giải lao chứ. Viết blog tiếp đi. Nếu không thích personal quá thì viết về cuộc sống và việc làm của Nhung đi. À, còn cái vụ không về dự đám cưới thì đừng có tiếc, bởi vì tui cũng đồng ý với Phát, “quan tâm đến nhau đâu kể những lúc như thế này”. Cám ơn những lời chúc của Nhung. Tui chúc Nhung năm sau lên xe bông, để tui đỡ phải giật mình vì những cú điện thoại bất ngờ của Nhung (-: Ặc ặc

    Trả lờiXóa
  7. bài nói chuyện thế này làm sao được phát biểu trong tiệc cưới của Khoa đây ??? hihihi

    Trả lờiXóa
  8. @ Nam: phải nói vậy N mới chịu lên tiếng trả lời chứ, cái này gọi là khích tướng đó, hahaha... mà sao anh cả mà đi lo đám cưới cho em mình có thấy tủi thân ko, kém cỏi quá, em nó lấy vợ chuẩn bị sinh con mà anh cả thì vẫn còn "dục tốc bất đạt" là thế nào nhỉ ? hehehe...
    @P: không phải lúc nào Nh cũng nói trúng nhưng hầu hết là trúng, hehehe... cho nên P đồng ý với Nh cũng không có gì là quá đáng lắm đâu, hehehe... nhân tiện thì P cũng phải đồng ý luôn cái vụ là P cũng không lớn lên được chứ, hehehe...
    (chiến thắng hoành tráng)

    Trả lờiXóa
  9. Ặc ặc, tếu quá. Nhung vẫn y chang vậy, rất hiếu thắng, hehe, ít nhất là bề ngoài. Cái vụ Nam bận rộn không trả lời Nhung được thì có tui với Phát làm chứng (thật ra là làm chứng Nam có nói như vậy trước đó, chứ còn Nam quá bận hay không thì không có biết).
    To Phát: tui online lúc 7am là không sớm đâu, vì sau đó phải tranh thủ đi chơi nữa. Hehe, vui chơi không quên nhiệm vụ.
    To Nam: cái câu đó là tui nói lúc đầu thôi. Lúc sau tui có đổi lại là ‘trâu chậm uống nước đục’ mà. Ặc ặc, giỡn chút, dù sao thì chậm mà chắc vẫn tốt hơn. Chứ khám 3 bệnh nhân cùng lúc như đề nghị của Phát thì còn dễ bị xì trét hơn nữa (-:

    Trả lờiXóa
  10. @Nhung: hehe, Nhung nghi ngờ cái sự sướng run lên của K thiệt là chí lý. :D
    @Nam:
    Hèn chi Nhung nói Nam kô lớn lên được là phải rồi. Khoa dành cho Nam có 1 câu, vậy mà Nam ôm nó đến tận bây giờ. Ôm cái câu ấy ra ngoài sân cầu lông thì có mà bị Khoa cười hềnh hệch vào mũi đó, ăn bả của hắn rồi. Khỏi phải thách đấu lại cũng biết kết quả. ặc ặc :P

    Trả lờiXóa